LỚP 34K06.1 ĐẠI HỌC KINH TẾ ĐÀ NẴNG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

LỚP 34K06.1 ĐẠI HỌC KINH TẾ ĐÀ NẴNG

Chia sẻ tài liệu, giáo trình, phần mềm
 
Trang ChínhTrang Chính  Facebook  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Email  Đăng NhậpĐăng Nhập  Upload  Tài liệu kinh tế  Down load Sách nói  

Share
 

 Mẹ và con gái

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Administrator
đại tướng
đại tướng
Administrator

Nam
Tổng số bài gửi : 162
Số fan hâm mộ : 487
Join : 29/02/2012

Mẹ và con gái Empty
Bài gửiTiêu đề: Mẹ và con gái   Mẹ và con gái Icon_minitimeWed Feb 29, 2012 7:18 pm

Mẹ đừng quên đem theo máy nghiền khoai tây
nghe mẹ? Tôi dặn mẹ qua điện thoại như thế
sau khi báo với bà rằng tôi vừa trải qua một cuộc tiểu
phẫu ở ngực. Dù đã bước vào tuổi tám mươi và đang ở
cách xa tôi ba ngàn dặm, nhưng mẹ biết những gì tôi cần
- súp khoai tây nghiền.
Đó là món ăn mà mẹ vẫn thường nấu mỗi khi tôi
đau ốm hay gặp tai nạn hồi còn bé - chén súp khoai tây
nóng hổi và một chiếc muỗng. Nhưng hồi nhỏ rất ít khi
tôi ốm. Và món khoai tây của mẹ là liều thuốc hiệu
nghiệm giúp tôi vượt qua cơn cúm nhanh chóng. Tuy
nhiên, lần này thì khác: bệnh của tôi rất nặng.
Đáp một chuyến bay dài từ Virginia đến nơi tôi sinh
sống ở California, mẹ không hề lộ vẻ mệt mỏi mà trái
lại, trông bà rất tươi khi bước vào nhà. Tôi vừa xuất
viện được một ngày và vẫn còn rất mệt. Nhưng điều
cuối cùng mà tôi thấy trước khi chìm vào giấc ngủ là
hình ảnh mẹ đang mở chiếc vali và lấy ra cái máy
nghiền khoai tây đã 60 tuổi được gói cẩn thận. Cái máy
đó là của hồi môn của mẹ, có tay cầm bằng gỗ đã mòn
nhưng chất chứa biết bao kỷ niệm.
Ngày tôi buồn bã đến bảo mẹ rằng tôi phải chữa
bệnh bằng hóa học trị liệu, mẹ đang ngồi nghiền khoai
tây. Bà dừng tay lại và nhìn thẳng vào mắt tôi:
-Mẹ sẽ ở bên con dù phải mất bao lâu đi nữa. Trong
cuộc đời mẹ, chẳng có gì quan trọng hơn việc chăm lo
cho các con cả.
Trước kia, tôi luôn nghĩ tôi là đứa bướng bỉnh trong
gia đình, nhưng đến những năm tháng sau đó tôi mới
nhận ra tính cách thực sự của mình.
Mẹ quả quyết rằng tôi không được rời khỏi thế giới
này trước bà. Đơn giản là bà không muốn điều đó. Mỗi
ngày bà đều dẫn tôi đi bộ, thậm chí khi tôi không thể
đi xa hơn chiếc cổng nhà mình. Bà nghiền những viên
thuốc mà tôi phải uống rồi đặt chúng vào một cái lọ vì
dù đã ở tuổi trung niên và có con cái đã trưởng thành,
tôi vẫn không thể nuốt được một viên thuốc tốt hơn
hồi tôi còn bé. Khi tóc tôi bắt đầu rụng, mẹ mang cho
tôi những chiếc nón xinh xắn. Bà pha cho tôi những cốc
nước gừng để làm ấm dạ dày và ngồi xuống cạnh tôi
trong những đêm tôi mất ngủ. Khi tôi ngồi, mẹ đứng.
Còn khi mẹ ngồi, hẳn tôi đã ngủ. Chưa lần nào tôi
trông thấy mẹ ngồi yên cả.
Cuối cùng, tôi cũng bình phục. Và tôi lại tiếp tục
công việc của mình.
Giờ đây, tôi khám phá ra rằng Ngày Của Mẹ*
không phải chỉ là ngày chủ nhật nào đó trong tháng 5,
mà mỗi ngày đều là ngày của mẹ nếu ta may mắn có
một người mẹ bên mình để yêu thương.
* Ngày của mẹ - Mother’s Day: Ngày chủ nhật thứ hai của tháng 5

Về Đầu Trang Go down
 

Mẹ và con gái

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
LỚP 34K06.1 ĐẠI HỌC KINH TẾ ĐÀ NẴNG :: NHÀ CỦA BÀ CON 34K06.1 PRO :: GIẢI TRÍ :: Thơ - Truyện :: Truyện hay :: Hạt giống tâm hồn-
 

Powered by: phpBB2
Copyright ©2008 - 2011, 34K06.1 DUE
Skin vBulletin 4.0 Rip By Ligerv
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất
luận văn tốt nghiệp | Luan van |